Hẳn bạn luôn nghĩ IT thật oách? Hay IT thật triển vọng? Bạn đã từng ăn mì cay chưa? Nghề IT mang trong mình cả 7 nỗi đau tương đương với 7 cấp độ cay của mì đấy. Tôi thử “sắm vai” anh bạn IT của tôi để trải nghiệm điều này…
Cấp độ 1 – “Nghề FA”
Forever Alone – một cụm từ quá quen thuộc với sanh ziên nhà mình. Ai mà chả FA từ nhỏ. Ấy vậy mà để FA chuyển hoá sang FC (tạm dịch Forever Couple, từ địa phương: có bồ, có ghệ; teencode: K0a gẤU) – ngay từ khi còn đang nợ nhiều môn trên giảng đường ( ý tôi là thời sinh viên) quả thật rất cay! Theo khảo sát sơ bộ của tôi, cơ hội có người yêu của dân IT quá thấp, khi mà hơn 95% dân số là nam nhân mắt kính. Vậy đã khó rồi, lỡ xui rủi gặp trường hợp trong 5% mỹ nhân còn lại có khoảng 3% đã có người yêu, 1% đã có bạn trai và 1% đã có gấu. Thế thì full 100%. Thôi thì phải cất công đi dòm ngó mấy em trường khác chứ sao!
Cấp độ 2 – Nghề GATO
Mì này vừa cay vừa tủi. Đi mùa hè xanh, các hoạt động tình nguyện, … các trường khác nữ nhiều, hoạt động tổ chức đêm hội cho thiếu nhi, gói bánh… các bạn ấy cực đảm đang. Trong khi nhóm tụi tôi mang lên 1 cái bánh xấu phát hờn. Và rồi cả nhóm đã đóng góp một tiết mục mua vui không thể xuất sắc hơn.
Cấp độ 3 – Nghề NHỜ ăn kèm quả VẢ
Được tiếng dân IT, lại được cả tiếng tốt bụng. Máy tính hư, phần mềm lỗi, wifi có vấn đề… bạn lại được dịp trở thành người quan trọng. Thế nhưng tốt mãi rồi từ “tốt bụng” của bạn cũng trở về với đúng nghĩa đen của nó khi bạn quá bận rộn với các đồ án và mọi người thì thi nhau nhờ vả. Tần suất bị làm phiền tăng liên tục, không ai thông cảm cho bạn cả, thử hỏi có cay không chứ?
Cấp độ 4 – Nghề HIỂU LẦM
Hiểu lầm về chuyên ngành học là điều mà ai được gắn mác “dân IT” cũng từng gặp. Vì tất cả các ngành…. đều là IT, mà IT thì cái gì về IT cũng biết. Cay hơn nữa, cấp độ 4.5 – bạn vừa phải ăn mì Nhờ Vả vừa phải ăn mì Hiểu Lầm – bạn học chuyên về phần mềm, trong khi ông bác – bấy nay luôn tự hào có thằng cháu học CNTT- nhờ sửa cái PC.
Cấp độ 5 – Nghề O.A.N
Nghề IT rất tai tiếng, tai tiếng từ thuở sinh viên. Sở dĩ tôi nói như vậy là vì sinh viên IT luôn được (bị) gắn mác ở bẩn, nghiện game, cộc tính, già trước tuổi, không lãng mạn… Nói chung tất cả những gì khô khan nhất bọn tôi đều được tặng cho cả. Tô mì này quá nhiều gia vị khó nuốt. Cay! Cả đắng nữa!
Cấp độ 6 – Nghề STRESS
Mì này hot vào các dịp chạy đồ án. Đây là loại mì bổ sung cho mì FA về cả nội dung lẫn hình thức. Mùa đồ án về, không một anh IT nào ăn ngon ngủ yên cả. Xin chế lời một nhà thơ nổi tiếng: “Đêm mơ code – ngày thấy hình của code”. Cứ như vậy, có khi gần cả tháng trời không chui ra khỏi phòng, chỉ lo đồ án thì bảo sao không ế. Thêm vào nữa là đủ các loại stress thi nhau công phá thân thể 6 múi, à không, thân thể 12 cặp xương sườn của anh em. Thật nguy hiểm!
Cấp độ 7 – Nghề ỐM YẾU – XIN ĐỪNG CHO THÊM ỚT
Nghề IT đồng nghĩa với việc ngồi nhiều, mà đã ngồi nhiều thì có nhiều tác hại vô số kể: tổn thương cột sống, thận, tim mạch, nhiễm khuẩn, hội chứng ống cổ tay… Chưa kể thường xuyên tiếp xúc với máy tính còn làm cho phần lớn IT-ers “nhìn đời bằng 2 mảnh ve chai” nữa. Thật sự quá nhiều hiểm hoạ tiềm tàng luôn song hành với cái nghề mà tôi trót lựa chọn.
Bạn đồng cảm khi cùng tôi “cay” với 7 cấp độ của tô mì IT chứ?
Nói vui thế thôi, ở cấp độ cuối cùng, niềm đam mê vẫn chiến thắng. Theo đuổi công việc mình yêu thích, ngại gì khó khăn, bạn nhỉ?
Theo Quý Văn